Discussion about this post

User's avatar
Ngọc Ánh's avatar

Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư có một phong cách viết rất đặc trưng, với từng câu chữ thấm đẫm nỗi buồn man mác, gợi lên hình ảnh của những miền quê Nam Bộ hiu hắt và những phận người nhỏ bé trong dòng chảy cuộc đời.

Ví dụ, trong "Cánh đồng bất tận", bà không chỉ kể một câu chuyện mà còn truyền tải nỗi cô đơn, sự tổn thương và những khắc khoải không nói thành lời qua từng đoạn văn mộc mạc:

"Mưa mù mịt. Những con đường đất đỏ quánh bùn. Hai chị em lầm lũi bước, không biết đi đâu, chỉ biết đi về phía không có tiếng chửi rủa của ba."

Câu chữ của Nguyễn Ngọc Tư không cầu kỳ nhưng giàu sức gợi, chạm đến cảm xúc của độc giả một cách tự nhiên. Đây chính là điểm làm nên dấu ấn phong cách của bà: một lối viết trầm lắng, nhẹ nhàng mà day dứt, không cần dùng những từ ngữ nặng nề nhưng vẫn khiến người đọc cảm thấy nhói lòng.

Expand full comment
Ngọc Ánh's avatar

Tìm ra phong cách viết phù hợp không đơn thuần là chọn một lối viết rồi gắn bó với nó mãi mãi. Đó là một quá trình khám phá, thử nghiệm và tinh chỉnh, nơi bạn dần bóc tách những lớp bên ngoài để chạm đến bản sắc độc nhất của mình.

Phong cách viết không phải là thứ được “tìm thấy” trong một ngày, mà là chất liệu cá nhân bạn xây dựng qua từng câu chữ, từng bài viết, từng lần phản tư. Nó là sự giao thoa giữa con người bạn, đối tượng bạn muốn chạm đến và thông điệp bạn muốn truyền tải.

Cuối cùng, phong cách viết không phải là đích đến - nó là cả một hành trình. Một hành trình mà ở đó, bạn không ngừng lắng nghe chính mình, thử nghiệm và để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Vì vậy, thay vì chờ đợi một khoảnh khắc “ngộ ra” phong cách viết của mình, hãy bắt đầu viết.

Viết đủ nhiều, đủ chân thành - câu chữ sẽ tự khắc tìm ra hình hài của nó.

Expand full comment

No posts